Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 72
Ngắt mường tượng với màn đúc kết
Bởi tiếng nguyền y hệt gió giông
Thổi qua lãnh thổ lộng lồng
Gom bụi chất chồng lấp cả năm châu
Rít răng khẽ từng câu tiếp vỡ
“Cháu đích tôn nếu nợ hẩm phần
Ta liều chín kiếp tu thân
Đảo nghiêng thiên địa, giả chân tỏ tường”
Đoạn chậm rãi bi thương vuốt mái
Lấm tấm sương, tay chải suông chiều
Xoa đầu Tam Vĩ đăm chiêu
Nối lời tuần tự, vạn điều hàn huyên
“Đã bí mật lệnh truyền cận vệ
Lục kiếm tìm từ bể đến sơn
Nắng mưa dầu dãi đố sờn
Xác nhằn trí nhọc thiệt hơn chẳng màng
Nhưng tung tích vẫn đang mờ mịt
Chút tăm hơi cũng bít kín rồi
Thời gian khắc nghiệt chầy trôi
Nên nhắn triệu hồi con liệu tính toan
Nghĩ thượng sách an toàn giải cứu
Để Mạc nhi tề tựu gia đình
Lão vơi hổ thẹn ba sinh
Uổng phí hành trình khổ luyện ngàn niên”
Gió trở lạnh, thềm hiên ngả bóng
Ủ rũ cây kỳ vọng tương phùng
Giàn hồng ngơ ngẩn mông lung
Vọ đêm trễ hú, côn trùng biếng kêu…
September 25, 2020
Tam Muội