Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 9
Kiếp vốn dĩ quê nhà gá nghĩa
Tứ hiền thê chén đĩa chung mâm
Bao dung khắng khít tình thâm
Áo nâng túi sửa sắt cầm tòng phu
Nhưng tận đáy đèn lu khói đặc
Bóng hồng nhan xương khắc tủy cài
Đêm nằm thấy cảnh bồng lai
Cưỡi mây lướt gió sánh vai cùng Nàng
Niềm hạnh phúc! Mang mang tâm trí
Chuỗi mặn nồng! Âm ỉ băn khoăn
Khiến đem tuyết lạnh gối chăn
Giũ buồng Nương Tử, châu trằn trọc châu
Cũng lắm lúc nghẹn bầu luẩn quẩn
Muốn xoá hình gắng thuận đường tơ
Mà sao ngọc biếc môi bờ
Vẫn luôn bảng lảng vật vờ trong đêm
Hoa sầu tủi bên thềm thút thít
Dáng hao gầy xiết ghịt hồn Ta
Trăng lên chớm ửng lại sà
Rèm buông chưa phủ, tiếng gà đã vang
Cơn dằn vặt trĩu quàng niên kỷ
Sống âm thầm đợi ý cao xanh
Hữu duyên nay kết mộng lành
Tụ đôi Én Nhạn thâu canh đãi đằng
Lời bộc bạch hay chăng Ngọc Thố
Ngẫm hoá công phổ độ chúng mình
Dưới hào quang đuốc lung linh
Tiểu Thư dự định bình sinh lẽ nào?”…
July 21, 2020
Tam Muội