Tác giả: Tam Muội

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 56

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 56 Nên xã hội tăng phường trộm cướp Khiến muôn dân nườm nượp chuyển dời Xóm giềng mỗi kẻ một nơi Khoác đây tĩnh mịch tô đời hoang vu Bách Hạ tiếp, thiên thu bất tận “Quan Khải Phong ăn vận chỉnh tề Vừa xuống ngựa, nhếch mép dê Bỡn mai cợt liễu tỉ tê sỗ sàng Tú bà Uyển đèn nhang lạy tổ Khấn lầm rầm xin phổ độ hương Đưa ong dìu dặt miên trường Dắt bướm thuận đường tấp nập Thanh Lâu

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 55

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 55 Đào lẫn Lộc trót gieo hậu quả Nguyện vong thừa trổ đoá từ tâm Nương mây, tựa gió, âm thầm Góp công cứu độ duyên ngầm hữu duyên” Nghe Bách Hạ huyên thuyên xích đế Khí hào hùng oai vệ oang oang Chữ đây sấm chớp đùng đoàng Câu nọ sóng choàng dõng dạc trung trinh Hồ Tam giận, căm khinh rẻ rúng Những tạo loài kinh khủng chừng kia! Xuống tay thảm khốc đầm đìa Đáng trảm thủ lìa, thị chúng gương soi

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 54

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 54 Gạt nước mắt nghẹn ngào thất thểu Trống thiến đà ngất nghểu cành tre Dẫu quyến luyến, cũng e dè Bởi tia bạch nhật dợm xoè ánh nung Lối nghĩa địa ý dùng ẩn núp Luẩn quẩn quanh sao sụp hố lầy Đụng nhầm xác lạnh phanh thây Oan hồn gặp gỡ, chắc gầy nghiệt duyên Cùng dìu dắt, hàn huyên chuyện vãn Đến gốc tùng lánh nạn đợi đêm Mới hay Ma ấy say mềm Kẻ thù chuốc rượu, dứt êm phổi phèo

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 53

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 53 Bỗng vệt loé rạch đường trắng nhách Song Đào phù trấn trạch chủ gia Tả giáng đao, Hữu triệt tà Bảo Tần, Kính Đức, mặt phà đỏ gay Nét hung dữ, chau mày, trợn mắt Đầu kim khôi, đai chặt giáp rồng Tướng tinh kế tục tổ tông Thần Đồ, Uất Lũy, lập công thủa nào Phen khiếp vía! Thoạt chao đảo bám Liễu rũ mành trú tạm qua cơn Nhòa mi loáng thoáng giận hờn Đâu ân xót tội chỉ vờn đạm nhiên

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 52

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 52 Rồi quan niệm luật đền thất thoát Giở mưu mô, chiếm đoạt, tranh giành Bày điều quỷ quyệt gian manh Ngây thơ, trong trắng, thoắt nanh mọc dài Tạo nghiệp chướng trần ai, dâu bể Khối gia đình cung quế lạnh băng Ông mê kỹ nữ đêm hằng Bà ôm gối chiếc hận chăng tơ hường Hứng đổ vỡ chán chường cắn đắng Hạnh phúc nào biển lặng sóng yên Gieo chi gió tới tấp liền Ba đào cổn cổn sạt biên rẽ trời

Read More