Tác giả: Tam Muội

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 21

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 21 Lính hộ vệ ngoài sân rôm rả Nơi sảnh đường Bách Hạ lau gươm Doãn Công Tôn, với bút cườm Nguệch ghi ngoạc chép lắm nườm nượp câu Vén màn trướng lầu bầu trong miệng Tam Vĩ Hồ lên tiếng hoan nghinh Đoạn sau đổi giọng bất bình Dằn thiên cáo buộc Bộ Hình chuyển sang Rồi dõng dạc " Khối hàng chữ ấy Chưa rõ ràng vội đẩy phạm nhân Đến gông tử biệt dương trần So ra bản án nặng cân đây mà!

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 20

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 20 Vừa chợp mắt chim khuyên lảnh lót Nắng vàng ươm khẽ rót xuyên mành Thẫn thờ dáo dác nhìn quanh Phủ đường chửa thấy lính canh đứng hầu Thoắt bật dậy nhưng đầu choáng váng Quay mòng mòng nội tạng buồn nôn Huyết tăng trống ngực dập dồn Kim thân rã rượi, càn khôn nhập nhằng Bỗng vạt áo lộ căng phồng rõ Ba đuôi chồn lọ mọ phất phơ Vành tai thườn thượt dựng cờ Răng nanh nhọn hoắt, trắng tơ lồm xồm

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 19

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 19 Rời gia thất xông pha vạn dặm Vượt sông ngàn núi thẳm về Tây Trăng non trăng khuyết trăng đầy Nắng mai nắng rụng nắng chầy thời gian Lòng nung nấu, nấu hàn sương lạnh Gió bụi trùm, trùm mảnh thân đơn Xá chi áo bạc vai sờn Thúc cương nước đại, đáp ơn cửu trùng Hoàng hôn xuống mông lung vó ngựa Luẩn quẩn quanh suốt nửa canh giờ Ghé làng Mộc Dĩ xác xơ Nẻo đi khập khễnh, cây trơ trụi cành

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 18

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 18 Phút lặng lẽ đắp tầng xám xịt Sợi chênh chao bám ghịt tim buồng Lời nào ắt hẳn lời suông Cũng trau cũng chuốt cũng tuồng tư duy Thật cảm kích! "Thiên chùy bách luyện" Tưởng Mạc nhi còn khuyển dại khờ Ngỡ vừa măng búp ngu ngơ Hoá ra tre đã phất phơ ngọn lùa Vẫy nô bộc...Chừng xua ý bảo Buộc cân đai áo mão trạng nguyên Lẫn kim lệnh thánh chỉ truyền Chắc trong tay nải, đoạn khuyên Tiểu Hồ

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 17

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 17 Ngày tiễn biệt ruột gan héo hắt Mạc Tiểu Hồ ôm chặt lấy Cha Dùng dằng, mếu máo, đoạn sà Vào lòng thân phụ ngân nga nỗi niềm "Người đi nữa, Ai nghiêm khắc dạy Thả cánh diều để quảy cung trăng Xuống đây kể chuyện Nga Hằng Với chàng Hậu nghệ, mũi căng tên rồi Nhưng chẳng bắn vỡ đôi tim ngọc Há một gươm tan vóc xẻ hình Đoạn trường chỉ biết lặng thinh Đợi duyên tái ngộ hành trình thiên thu

Read More