Chiều Cuối Tuần

Chiều cuối tuần Người tận hưởng nguồn vui
Còn ta vẫn ngậm ngùi ôm hiu quạnh
Trời đất bỗng thật thênh thang hung mãnh
Cảm lạc loài buồn gánh quỵ con tim

Chuỗi chênh chao, bao khát vọng kiếm tìm
Dường lệch hướng cánh chim đà mệt mỏi
Theo đuổi bóng cho dây thừng buộc trói
Vật vô hình réo gọi ảnh hồn đơn

Giấc cô miên đằng đẵng cứ chập chờn
Với uẩn khúc rập rờn thêm trống rỗng
Là thực thể đương thời hay ảo mộng
Sao gắn liền cuộc sống để sầu ưu?

Nghiệp dương trần, tiền kiếp nghĩa luyến lưu
Tình duyên nợ tượng trừu đâu lối thoát
Gặp Lão Nguyệt trớ trêu mà định đoạt
Gieo thăng trầm giảo hoạt phủ thế nhân?

Mãi dùng dằng bối cảnh của phù vân
Thầm tự hỏi phải thân lem luốc bụi
Nên trí não tiêu tao hoài lủi thủi
Nửa chợ đời run rủi phận đa mang?

Thời gian dài nhặt ảm đạm màu tang
Lửng lơ giữa thiên đàng sang địa ngục
Đồng hợp chất lỏi len rồi thôi thúc
Khiến yên bình đã giục gió hư không

Nắng mới đây khoe sặc sỡ bềnh bồng
Chừ xám xịt mây lồng giăng lủ khủ
Lại u ám bộn bề trong vũ trụ
Biết chừng nào được giũ hết dòng châu.

July 4, 2020
Tam Muội