Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 14

Chiều Mộc Dĩ khói lam trùm xuống
Mùi mạ non hương ruộng thơm lừng
Đàn cò rỉa cánh bìa bưng
Chập chập lại chừng trắng vỗ vụt bay

Lưng nhễ nhại cả ngày phơi nắng
Canh tác xong bấy rặng Hàm Châu
Chân bươn tay vớt đục ngầu
Tăng gia đồng áng đặng hầu đỡ nâng

Bởi họ Bạch bị vầng xám quyện
Ngót vài niên di chuyển lắm nơi
Sông cằn đất cỗi lỗi trời
Mưu sinh vất vả bời bời gánh lo

Rớt cùng cực đói no oằn trĩu
Thêm phụ thân dính líu huyện đường
Nha môn học thói nhiễu nhương
Chẳng vững lập trường, tố tụng lệch thư

Thấy cảnh tượng ruột nhừ gan thắt
Muốn thòng dây trói chặt gian thần
Xoá tai ương giáng đầu dân
Dập vùi ngọn lửa bất nhân để đời

Nhưng hiền mẫu dạy lời khuyên nhủ
Phận nữ nhi tòng phụ tòng phu
Chớ do một chốc sương mù
Bủa vòm kín mít âm u tiêu điều

Đành uống nhịn nuốt liều thuốc đắng
Giả đui mù lẳng lặng làm ngơ
Biết trông mãi đến bao giờ
Quan liêm trung trực lấp bờ oan khiên?…

July 26, 2020
Tam Muội