Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 84
Bạch Thố rớt nghẹn ngào cung bậc
Ôm lấy Cha hận nấc vỡ oà
Cái phường độc hiểm điêu ngoa
Gây bao thảm trạng, lệ hoà huyết căm
Chợt huyễn hoặc sương chằm vóc dáng
Khói phai dần bảng lảng hư vô
Mông lung quờ quạng mơ hồ
Gào thét nắm vồ cũng khoảng trống không
Tỉnh ác mộng phập phồng căng thẳng
Điềm báo kia rõ đặng ý gì?
Mà nguồn canh cánh lâm li
Hốt hoảng xiết ghì lo lắng khôn nguôi
Mồ hôi hột rịn xuôi khoé ngọc
Đầu nhức bưng, khối óc quay cuồng
Định thần nhất niệm hồi chuông
Ngũ trần lục dục nhẹ buông vơi sầu
Nàng phát hiện vực sâu đáy núi
Đá trợt trơn nhẵn nhụi đen ngòm
Mày mò từng bước lom khom
Ngước mắt nhìn vòm chỉ thấy sao phơi
Gân bủn rủn cốt tơi bồ liễu
Vóc mệt nhoài, thân điệu xác xơ
Bụng sôi, ruột thắt, bất ngờ
Đói lã bơ phờ đành ngậm lá cây
Cảnh tịch mịch canh chầy se sắt
Đêm hoang liêu, vắng bặt côn trùng
Chạnh niềm da diết nấu nung
Biết ngọn bão bùng đến thuở nào ngưng?…
October 23, 2020
Tam Muội