Vương Vấn Tình Thơ

Ngoài trời réo rắt ngọn thu phong
Lác đác vàng khơi thắt thẻo lòng
Sa mạc gió luồn giọt tí tách
Mơ hồ ký ức phả tầng không

Tư lự bồi hồi nhẹ lướt qua
Vườn thơ hiu quạnh lạnh trăng ngà
Rêu phong phủ kín, bầu u tịch
Nhện bám sương giăng chuỗi xót xa

Hạnh ngộ kết tình mùa lá bay
Cảnh xưa lối cũ vẫn còn đây
Ngọt ngào tha thiết tình bằng hữu
Xướng họa thi ca vui tháng ngày

Em thùng anh thẹn trải cung mơ
Dã thảo đong đưa, nước lững lờ
Mộc mạc chân tình nhưng đậm nét
Mặn nồng chan chứa dệt vần thơ

Quyến luyến treo mây cuộn cuối trời
Thời gian ấm áp khẽ khàng rơi
Đèn khuya lấp lóe dần tàn lụn
Vội vã lìa cành, hoa tả tơi

Ngậm ngùi ngơ ngẩn mối tình sâu
Vị đắng men cay giấc mộng đầu
Gương vỡ đôi đường đời cách biệt
Hạt buồn rỉ rả nhạt canh thâu

Đêm nay dĩ vãng quấn hồn thương
Dẫu biết đàn buông khúc đoạn trường
Lặng lẽ dáng gầy in gối lạnh
Nghe lòng da diết nỗi niềm vương.

October 29, 2018
Tam Muội