Tác giả: Tam Muội

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 17

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 17 Ngày tiễn biệt ruột gan héo hắt Mạc Tiểu Hồ ôm chặt lấy Cha Dùng dằng, mếu máo, đoạn sà Vào lòng thân phụ ngân nga nỗi niềm "Người đi nữa, Ai nghiêm khắc dạy Thả cánh diều để quảy cung trăng Xuống đây kể chuyện Nga Hằng Với chàng Hậu nghệ, mũi căng tên rồi Nhưng chẳng bắn vỡ đôi tim ngọc Há một gươm tan vóc xẻ hình Đoạn trường chỉ biết lặng thinh Đợi duyên tái ngộ hành trình thiên thu

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 16

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 16 Đêm nay vắng lung linh bóng nước Tiễn tịch dương, xám ngược mây đùn Phong lôi gầm rít đương vun Từng cơn lốc xoáy ùn ùn kéo sang Tiếng ồ ạt bang bang mái ngói Bầy ễnh ương inh ỏi sau hè Chớp luồng sáng quắc phòng the Gió đưa lành lạnh lách khe cửa vào Sợi bấc lụn chênh chao huyễn ảnh Nàng với tay xoắn mạnh tim đèn Tia vàng lấp loé đan xen Bấy trông hồi hộp, những nghèn nghẹn thâu

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 15

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 15 Suối róc rách hồn nhiên uốn lượn Giữa Ngự Sơn đườn đưỡn hai hàng Đỉnh ngàn mây trắng lang thang Gió vi vút thổi, thổi vang sáo diều Nắng nhàn nhạt liêu xiêu cỏ lá Tiếng chuông chùa vọng cả không trung Như mang chút tịnh độ cùng Muôn loài trôi nổi mông lung nghiệp trần Niềm uẩn khúc nặng cân thoáng chốc Hoá hồng mao xồng xộc vụt bay Lý sâu tỉnh ngộ nơi này Thọ, hành, tưởng, thức, nào hay chỉ là

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 14

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 14 Chiều Mộc Dĩ khói lam trùm xuống Mùi mạ non hương ruộng thơm lừng Đàn cò rỉa cánh bìa bưng Chập chập lại chừng trắng vỗ vụt bay Lưng nhễ nhại cả ngày phơi nắng Canh tác xong bấy rặng Hàm Châu Chân bươn tay vớt đục ngầu Tăng gia đồng áng đặng hầu đỡ nâng Bởi họ Bạch bị vầng xám quyện Ngót vài niên di chuyển lắm nơi Sông cằn đất cỗi lỗi trời Mưu sinh vất vả bời bời gánh lo

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 13

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 13 "Giữa nờm nợp, Ta bơ vơ lắm Nàng hiện đang ngàn dặm xa xôi Có nghe lòng đất lở bồi Mạch than núi lửa từng hồi vút lên? Vừa tạm biệt chưa trên sáu khắc Đã vạn canh dày đặc khói sương Yêu thay chiếc bóng in tường Gối lẻ miên trường, mái loã xoã lay Muốn ve vuốt hương say làn tóc Mơn trớn nhìn vóc ngọc trinh nguyên Trân châu lóng lánh hạt huyền Sữa thẹn nhường quyền trắng mịn màng da

Read More